Yêu nghỉ ngơi Hamo nhắc về câu chuyện tình yêu của Ông chủ tiệm bánh đàng hoàng ôn nhu trung khuyển công và bán nước hoa nữ vương đanh đá dụ thụ, vui vẻ thư sướng văn
share truyện đam mỹ yêu sinh sống Hamo
Tác giả: Cận sắc Ivy
Thể loại: đam mỹ hoàn
Trích đoạn truyện yêu làm việc Hamo
Vu Nhược Tường ngồi ở bên trên sô pha lắng tai Hạ Trăn tương đương 1 nữ hoàng hạ xuống điều lệ ở tầm thường 1 nhị 3 – “Thứ tam, không cho phép đưa nữ giới về nhà qua đêm.” Anh thầm thở phào nhẹ nhõm, bạn dạng thân anh cũng chẳng với bạn nữ, là một trong các bạn đơn độc, mà ngày xưa đã từng với cặp đôi trai mà cũng phần đa đem chia tay để ngừng cho dứt việc.
nhì lần yêu đương trước đều chung cảnh huống khôn xiết như là nhau. Người thương trách cứ anh ý muốn mang đồ vật gì thì không có vật đấy, chỉ có 1 Trung tâm nho nhỏ, cả ngày khiến bánh ngọt vật dụng ngọt không rảnh rỗi mang đc một ngày, lại còn là kẻ quá thật lòng quanh co năm không kể ra nổi một lời dễ nghe.
Anh quả thực có thể xem như là một bậc thầy khiến bánh ngọt: bánh ngọt, đồ ngọt, vật dụng làm sao anh cũng biết khiến. Dường như cho đến giờ anh cũng không tồn tại kế hoạch giỏi chí mập gì, thầm nghĩ đạt được một Thương hiệu, làm bằng chuyện mà bạn muốn rồi cứ thế đi hết 1 đời nhưng bạn muốn. Anh là một gia đình hết sức chung, chui vào trong đại dương gia đình bạn rồi vẫn không tìm kiếm quan sát thấy đâu. Nếu như muốn nói tới điểm tốt tuyệt nhất của anh thì phiên phiến chính là thành thật dịu dàng êm ả.
mà so sánh anh, Hạ Trăn lại khác nhau hơn nhiều lắm, chỉ với một gương mặt xinh đẹp thanh thoả kia là đã đủ đặt lôi cuốn vô kể ánh nhìn. Cậu ta tuyệt đối là 1 trong tổ ấm xem tư vấn nước hoa, còn hỗ trợ viên chức bán hàng ngơi nghỉ quầy nước hoa ngôn tình chính hãng trong một căn hộ lớn thương nghiệp mập của đô thị. Ngày đầu tiên vào ngơi nghỉ trong nhà thuê phổ biến, Vu Nhược Tường đã được mở rộng trí óc về căn hộ chất đống nước hoa đó.
“Vu Nhược Tường, tôi chết đói rồi đây!”
Hạ Trăn vừa rời nệm, đầu tóc hãy còn ltinh tinh đã đập cửa phòng Vu Nhược Tường rầm rầm. Cái thương hiệu đáng chết kia có lẽ nào vẫn còn chưa dậy sao? Vậy ông đây ăn chiếc gì? Lát nữa còn buộc phải đi làm nữa đấy. Mường tưởng đây thì cậu càng phổ quát không kiên nhẫn nhưng đạp lên cửa phòng nhì cái.
“Vu Nhược Tường!!”
lúc Vu Nhược Tường xách hai túi to đi vào thì vừa đẹp nhìn thấy dáng dấp nóng nảy này của Hạ Trăn.
“Tôi đi khu chợ một xíu -”
“À, bữa sáng ăn mẫu gì?”
“Tôi đun nấu cháo hoa mang giết mổ bò và trứng, gần được ăn rồi đấy.”
Cháo, hoa, giết thịt, bò, trứng – Trong đầu Hạ Trăn lập lại đã từng chữ này một lượt. Người này được lắm, nghe cũng không tệ đâu, bề ngoài lại nhâm nhẩm 1 câu:
“Nhanh lên một xíu, tôi đi tiến công răng trước.”
chờ tới khi cậu ta đi ra thì trên bàn ở trong nhà ăn đang để nhì bát cháo mới múc ra, chi tiết cả đậu phộng and tương đặt ăn kèm nữa.
Hạ Trăn nheo mắt lập cập ngồi xuống trước bàn ăn, cúi đầu nhìn món cháo nóng bức mê người nhà kia, múc 1 thìa lên đưa vào trong miệng –
“Nóng, nóng!”
nhắm mắt xuôi tay nuốt hết một miếng cháo xuống, thực quản, đầu lưỡi & khoang mồm đầy đủ ao ước bốc khói.
“Cậu ăn chậm rì rì 1 chút!”
Coi thêm list đam mỹ h
Vu Nhược Tường vội vã đưa khăn tay qua cho cậu ta.
Ừng ực ừng ực, một bát cháo đang nhìn thấy đáy, vẫn còn đấy chưa viên mãn mà liếm liếm môi – Ẳn ngon!
“Này, múc đa dạng bát nữa.”
Vu Nhược Tường sở hữu chút giật thột, ‘ừm’ 1 tiếng, nhận rước bát của Hạ Trăn rồi đi vào nơi nấu ăn múc một bát cháo nữa ra cho cậu. Có lẽ là Vu Nhược Tường chẳng biết, món ăn dễ dãi như món cháo đó lại nhưng mà món ngon cõi trần so với Hạ Trăn – ít ra là so sánh mì gói và mấy lát bánh mỳ sẽ ăn bấy lâu nay kia.
tiến công sạch sẽ hai bát ngay tắp lự, Hạ Trăn rút giấy ăn ra lau mồm, đáy lòng tràn trề viên mãn vỗ vỗ bụng, khuôn mặt tươi cười rỡ ràng để lộ ra hai dòng răng nanh.
luân chuyển người nhà chui về buồng thay áo quần rồi đi ra, lại đi vào trong nhà rửa mặt. Vu Nhược Tường biết rõ, chính là quá trình chuẩn bị rút cuộc trước khi cậu ta ra khỏi nhà – chải chuốt lại kiểu tóc và xức phổ thông nước hoa.
Từ sau khi Vu Nhược Tường vào đây sinh hoạt thì một nửa số nước hoa của Hạ Trăn trong hộ gia đình được chất vào trong ngăn tủ ngơi nghỉ nhà rửa ráy, 1/2 còn lại chỉ hoàn toàn có thể để trong chính buồng của cậu ta. Ngày nào cậu ta dùng chiếc nào thì cũng ko một mực, nói chung là nương tựa tâm can, chung vào khi sáng sớm hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng cậu ta ồn ào nóng nảy:
“Vu Nhược Tường! Bình XXX của tôi chỗ nào rồi!?”
“Cái gì?”
Vu Nhược Tường đui tịt về nước hoa, tổng hợp chẳng biết cậu ta đã kể đến mẫu nào.
“Mẹ nó, kiêng ra tránh ra.”
Hạ Trăn đi từ trong WC ra, đẩy Vu Nhược Tường đứng chắn giữa đường rồi đi thẳng vào phòng nhà bạn thường xuyên kiếm tìm.
“Chính là chiếc chai vuông màu sắc vỏ quýt này này, anh sẽ chưa đã từng nhìn thấy nó bao giờ sao?”
Coi thêm truyện đam mỹ sủng h
Vu Nhược Tường bất đắc dĩ giơ nhị tay lên, thầm nghĩ, sao tôi biết đc cậu để nơi đâu chứ…
Biết mấy thứ chai chai lọ lọ kia là báu vật của Hạ Trăn, mỗi lần thu vén buồng anh cũng khác nhau cẩn thận… từ từ anh đều có thể hiểu rõ mấy vật kia, biết rõ thương hiệu và mùi hương mà Hạ Trăn xuất xắc sử dụng độc nhất đề nghị đặt chúng ở đoạn dễ nhìn thấy. Huống chi Hạ Trăn luôn nóng tính vô ý, hầu hết gần như bởi vì Vu Nhược Tường chú ý dùm.
“Light Blue của mình đâu?”
“Ô trước tiên hàng vật dụng nhì bên trái!”
cực kì quen thuộc.
“Đi đây.”
“Ừm, đi đường xem xét.”
quét dọn bát đũa của bữa sáng một chút, thay áo quần, giờ cũng bắt buộc tới tiệm rồi.
Tính càng nhiều cả anh thì tiệm cũng chỉ sở hữu nhì người. Một cô gái nhân viên tên Tiểu Ưu luôn tràn đầy thân thương với vấn đề làm bánh, giỏi nghiệp cao trung kết thúc cũng không lên đại học mà tới trường dạy nấu ăn học làm bằng bánh ngọt. Tay nghề cũng ko tệ lắm, có thể làm được rất nhiều việc trong tiệm cho Vu Nhược Tường.
vì Cửa hàng nằm ở con đường không tệ, liên lạc dễ dàng lại có trường học & khu dân cư vây vòng vèo, câu hỏi khiến cho ăn cũng có thể xem như là xuất xắc.
Chín giờ sáng hàng ngày Tiểu Ưu phần đông tới mở Cơ sở đúng giờ. Buổi sáng thường tương đối là thong thả, đến giữa buổi chiều thì người dùng trong tiệm đang mở đầu đông dần lên.
“Ông chủ, anh ghé nước hoa à?”
gương mặt đầy vẻ oắt con của Tiểu Ưu nghiêng qua đây ngửi ngửi.
“A! Là D&G? Gu của anh cũng ko tệ đâu.”
“Hửm?” Xem thêm Truyện ngôn tình ngược
Vu Nhược Tường nâng tay nhà bạn lên ngửi ngửi, Ngoài ra là sở hữu chút mùi, là mùi của cậu rỡ ràng kia…
“Phải, phải…”
Vu Nhược Tường cười gượng gạo nhì tiếng, đích thực khiếp sợ.
“Nhãn hiệu này mặc dù cho là hương của nam hay nữ cũng những rất dễ chịu, là loại kinh điển đấy.”
Tiểu Ưu đi về phương hướng của nhà nhà bếp sinh hoạt đằng sau, mang vật liệu mới nhất, rẻ giọng cười thần bí.
“… là 1 trong những nhãn hiệu bom tấn nhưng gay quí độc nhất vô nhị ấy ~ ông chủ anh sắp mở đầu săn bắn rồi sao?”
… thiếu hiểu biết tại sao trong đầu Vu Nhược Tường ngay tức khắc hiện ra khuôn mặt cười tới yêu nghiệt của Hạ Trăn.
Tiểu Ưu trước nay luôn thủ thỉ thẳng như ruột ngựa, thời trang cũng tùy tùy nhân tiện tiện, với đôi lúc thậm chí còn không tồn tại hình dáng nhưng mà một cô bé cần mang. Nhớ lại mấy tháng trước khi chúng ta new chia tay sở hữu người tiêu dùng trai cũ, Tiểu Ưu còn uống rượu cả đêm với người trong gia đình nghỉ ngơi Hamo. Khi đấy cô vỗ vai Vu Nhược Tường, la hét:
“Cũ không đi thì mới sẽ không đến, làm sao, uống!”
Ai, nhoáng dòng cũng đang qua mấy tháng rồi. Thôi, dĩ vãng thì cứ để nó là quá khứ đi, nghĩ rộng lớn cũng vô ích.
hoàn toàn có thể là vì đời sống mới cũng ko tệ, nghĩ đến vấn đề thực hiện bằng ăn trong tiệm hiện tại luôn tương đối hay, trước giờ cũng chính là thành viên gia đình dựa vào nơi này rồi tích cóp chút tiền đổi sang đc nơi sống new, Vu Nhược Tường mỉm cười yên tâm, cứ an an ổn ổn nhưng ngơi nghỉ qua ngày thôi.
Chúc bạn đọc truyện Yêu sinh hoạt Hamo vui vẻ!