giới thiệu truyện khi nào trăng sáng dẫn lối anh về
Tác giả: Úy không
Thể loại: ngôn tình
Trích đoạn truyện khi nào trăng sáng dẫn lối anh về
Thượng Hải.
Thứ bố, ngày 11 tháng 1 âm lịch, ngày 11 tháng 2 năm năm trước.
Sỏi đá rừng cây ngủ đông mấy ngày tỉnh lại sau kì nghỉ ngắn ngủi. Số đông nhà bạn đi tìm mộng ở đông nam tây bắc lục tục từ quê nhà trở lại city này, đám đông xum xê mau chóng bù đầy hết hầu hết ước mơ, bắt đầu khởi động bánh răng tựa cũng như không bao giờ kết thúc nghỉ của nó.
Tỉnh dậy sau giấc ngủ mê mệt, Tạ Vũ dần dần mở mắt.
loại rèm cửa sổ nhìn ra ngoài dày che đi sắc trời phía bên ngoài, khiến cô chưa biệt lập rõ giờ này là giờ nào.
Tạ Vũ bật xuống giường, đi chân trần đến trước khung cửa sổ, kéo rèm roạt một tiếng.
Tia sáng mắt chói tình cờ rọi vào, cô giơ tay lên che mắt theo bạn dạng năng.
mặt trời giờ đây treo xa xa giữa không trung, tuy vậy đã trở nên một lớp khói xe mù mịt bịt đi bề ngoài lúc đầu, đây là cảnh thường có trong thành phố.
Đầu xuân chỉ cách, cái lạnh vẫn buốt domain authority buốt thịt.
ở trong nhà chưa nhảy máy ổn định, bầu khâu khí ướt lạnh khiến Tạ Vũ vừa chui bật dậy khỏi ổ chăn chưa quen lắm. Cô không khỏi rùng thành viên gia đình 1 cái.
Cô xoa xoa mặt, mau chóng trở lại giường, đưa vào chăn, tiện tay lấy điện thoại di động nhảy lên, chú ý giờ.
Mười hai giờ trưa, xác định vào tài năng của rượu cồn cô vẫn ngủ mười mấy tiếng.
Đọc list Truyện ngôn tình cao h
Điện thoại cầm tay vừa bật, một tràng tiếng đưa thông tin nhắn tít tít vang lên ngay chớp nhoáng.
Tạ Vũ tùy tiện bấm mấy mẫu, đông đảo là tin nhắn an ủi mà lại mấy nhà bạn thành viên gia đình chuyển tới.
Cô đọc hai tin liền thấy hơi mệt, lười nhắn lại từng tin một, tiện tay soạn 1 tin chuyển nhóm: “Đừng có lo, bà đây vẫn còn sống.”
đưa tin nhắn ngừng ném di động cầm tay sang một bên, choàng áo khoác bên ngoài, đi mang lại trước bàn làm việc ngồi xuống, nhảy máy vi tính, nhấn vào diễn đàn bom tấn nhưng mà cô hay lên.
chia sẻ khiến cô đông đảo tràn lan hai ngày nay, hiện nay đã được hơn mười ngàn phản hồi, thậm chí có người mở topic bắt đầu, ước ao đánh dẹp “Phóng viên ăn uống bánh bao thịt người”.
Tạ Vũ bực bõ nhưng mà căm tức đập con chuột một chiếc, lẩm bẩm mắng: “Một đám tráng sĩ keyboard ngu dốt!”
Cô lướt mấy bài xích lí giải đầy căm thù hai lần bằng vẻ bên khinh bỉ, tắt bài viết, chú ý đến mắt lại khó khăn dựa vào ghế.
cơ mà hiện thời đây, trong đầu chưa đánh giá được chỉ ra 1 khuôn bên con gái cute tuy thế ưu thương.
chính là Trương Hiểu Kha.
năm ngoái, thành phố ở bên cạnh xảy ra 1 vụ án bạn nữ mười sáu tuổi bị phú nhị đại (1) cưỡng bức bạn thân, khi ấy thành viên gia đình của cô nhỏ xíu đã báo án, sau khi điều tra công an lại cảm tưởng là nữ giới tự nguyện đi hộp đêm sống phóng túng thiếu có mấy cậu gầy kia, rốt cuộc bỏ mặc không lo.
(1) Phú nhị đại: vậy hệ bé ngôi nhà giàu thứ hai sinh sau năm 1980 ở Đài Loan Trung Quốc.
người bất đắc dĩ biết đến phóng viên, phóng viên này đó chính là Tạ Vũ.
mà lại người vợ bị hại trong vụ án chính là Trương Hiểu Kha.
Tuần san Đông Phương khu vực Tạ Vũ buôn bán tọa lạc ở Thượng Hải, là một tạp chí tin tức bao gồm sức ảnh hưởng tác động phệ.
Từ mình mới cho phóng viên điều tra có thâm niên, cô đã sớm rất là nối tiếp chuyện có tác dụng tin tức. Vừa chạm tới vụ án này là cô biết giờ đây chắc chắn là một tin có thể chú ý sự thân thiện phủ khắp.
Chỉ mấy chữ phú nhị đại cơ bản này cũng đủ để kích thích thần kinh nhạy cảm của các độc giả.
doạ dọa dụ dỗ, áp lực, đây không hề là lần cạnh tranh nhất từ khi Tạ Vũ làm cho phóng cục đến nay, nhưng lại cũng tốn sức chín trâu hai hổ, cuối cùng mới chuyển hết trọn vẹn chuyện này ra.
Đọc thêm list đam mỹ h
Trong cuộc đời toàn dân phẫn nộ gia đình giàu, có lẽ tưởng tượng được loạt bài xích này chấn cồn mang đến mức nào, trong chặng thời gian ngắn gây rầm rĩ xôn xao.
chắc là bởi áp lực nặng nề nên cảnh sát lập hồ sơ điều tra lại lần nữa, thời gian qua đi hơn nửa năm, mấy phú nhị đại liên hệ ấy rút cục bị tuyên án vào cuối năm ngoái.
Đây vốn chính là chuyện gia đình các vui vẻ, chính nghĩa của thanh nữ bị hại được giương cao, công bọn chúng được xoa dịu, Tạ Vũ cũng giành được tiếng tăm trong giới.
mà lại vào tuần trước, vừa hết tết, Trương Hiểu Kha bỗng dưng bật lầu tự gần cạnh.
căn do tự gần kề khôn cùng đơn giản, bởi lẽ vì bài bác báo của phóng viên viết quá thấu hiểu, thân phận của cô ấy bé bị con người ta moi ra. Nữ mười mấy tuổi không chịu nổi áp lực cầm tục, nhảy từ bên trên tầng mười lăm xuống.
Trương Hiểu Kha vừa bị tiêu diệt, người nhà phóng viên vốn đóng vai cần thiết & chính đạo trong vụ án gia đình rất nhiều vui vẻ này, ngẫu nhiên trở thành đối tượng công kích của công bọn chúng.
Trong mắt gia đình, vị để thu hút chúng ta khác mà phóng cục đã cố tình biểu đạt các bộ phận chi tiết và đời tư, khiến Trương Hiểu Kha bị chấn thương nhẹ lần thứ hai.
Nếu cũng như nói phú nhị đại là hung tàn thủ giết chúng ta, nạm thì Tạ Vũ chính là đồng phạm danh xứng mang thực.
Lần cuối cùng Tạ Vũ thấy Trương Hiểu Kha là vào nửa tháng trước, lúc đó sắp mở phiên tòa xét xử lần thứ hai, trạng thái tinh thần của Trương Hiểu Kha rất tệ. Trong thời gian qua hơn nửa năm, khi Tạ Vũ điều tra chuyện này, vì để đến Trương Hiểu Kha hầu hết mở lòng mang người nhà, về điều đơn giản cô đã đóng vai một mọi người chị tri kỉ.
Trong công danh chẳng tính là quá chậm của mình, cô đã có lần làm chuyện Bởi vậy vô mốc giới hạn, tiếp cận người trong gia đình trong cuộc bằng mẫu thiết kế trông cũng như tình thật nhất, làm đối phương cảm động, rồi sau đấy lấy được báo hiệu nhưng mình muốn.
cần yếu không nói, Tạ Vũ vô cùng có tài năng thiên tư làm 1 phóng viên điều tra.
1 đàn bà mang trạng thái tinh thần tồi tệ xem Tạ Vũ như một ngọn cỏ cứu mạng của bản thân mình, nói cho cô phần đông gian khổ and áp lực đè nén trong lòng, còn thêm các tiểu tiết bị hãm hiếp khi chuyện xảy ra.
sẽ là cơn ác mộng khiến bạn nữ ăn ngủ không yên trong hơn nửa năm.
Tạ Vũ biết rất nhiều lời này là âm thầm người vợ kể cho bản thân.
nhưng mà rất nhiều âm thầm này khiến một phóng viên hưng phấn, cô chẳng hề không biết viết ngay vào bài bác báo mới nhất của bản thân mình.
là một phóng cục sẽ hành nghề mấy năm, cô hiểu rõ bạn đọc mong mỏi đọc văn bản phải làm gì nhất.
Đọc truyện Truyện đam mỹ sủng
mặc dù cô hiểu Việc này quả thật là đang buôn bán đau đớn của bệnh nhân khác.
Cô tưởng rằng lần này cũng chẳng khác nào mấy lần lấy tin trước. Bây giờ thật sự cũng chẳng còn khác biệt, loạt bài xích này đã có được kết quả hy vọng, không những nhận được sự thân thiện bao bọc khắp, Nhiều hơn gián tiếp khiến tội phạm dấn sự trừng phạt nghiêm ngặt đáng bắt buộc có, vấn đề này cố nhiên sẽ hóa thành 1 phần đặc biệt trong sự nghiệp phóng viên điều tra của Tạ Vũ.
—— Nếu cũng như, Trương Hiểu Kha chưa chọn bật lầu.
Sau khi Trương Hiểu Kha bật lầu, dư luận thiên nhiên biến đổi bất cứ lúc nào, đầy đủ kẻ gây chuyện bị quăng quật tù kia bị người nhà quên lãng, tất cả các dân mạng tự xưng là chiến binh bởi vì chính đạo ban đầu chĩa mũi nhọn vào Tạ Vũ.
các bạn đa số mắng cô là phóng cục vô lương trung khu chẳng phải bao gồm lòng thương xót, không từ bất cứ âm mưu nào để chú ý thành viên khác.
Kì thật cũng không phải là lần bước đầu tiên Tạ Vũ nghe kiểm soát chũm này, thật ra hai 2014 nữa cô sẽ nghe qua.
Khi ấy cô vào nghề hơn hai năm, là tam nương liều mạng nổi tiếng của giới tạp chí, để săn tin về mọi người nghiện vô da cư nhưng mà dám kiêu dũng nói chuyện xuyên đêm sở hữu những người đó dưới gầm cầu; để lấy tin về bệnh nhân sida, biến thành bằng hữu có mọi người bị nhiễm; còn đã từng nằm vùng ở bệnh viện trung tâm thần, đổ những giọt mồ hôi & máu ở nhà máy… Khi ấy, người nhà phần nhiều cho là cô liều lĩnh và bài bản, duy nhất con tim chính đạo khiến mọi người kính phục.
ban sơ chắc hẳn rằng cũng như vắt thật.
mà lại sau đấy khi cô cãi nhau sở hữu Tôn Địch, anh chỉ trích cô vốn không phải nguyên nhân là cái có tên gọi là sự thật tin tức, có thể trong các bước điều tra, cô vẫn quen giả thiết sẵn một kết luận thu hút bạn khác, rồi sau đấy vẫn đi điều tra theo kết luận này.
Cô bắt đầu ưa thích đào bới gian khổ của người khác để mua sắm, nhưng trong quá trình sắm sửa khổ sở này, cô đã trở nên vô cảm, chỉ vì chưng mẫu lợi trước mắt, chưa bao gồm chút lòng thương xót.
chúng ta con trai cực kỳ đau khổ đầy căm thù này ko phải chúng ta khác, mà đó chính là người trai khi đấy của Tạ Vũ, cũng từng là thành viên cộng nghề có cô.
hẳn nhiên Tạ Vũ chưa chấp nhận sự chỉ trích này, sau khi hai tổ ấm lớn tiếng mấy lần, Tôn Địch tức giận đi Trung Đông làm phóng viên chủ quyền để gột cọ con tim cố gắng mang đến Tạ Vũ, sử dụng lòng thương xót của anh ý.
Tạ Vũ Bước dần vào thủ tục tốt đẹp của công danh sự nghiệp, chưa đồng ý với chỉ trích này, chủ nghĩa lý tưởng của Tôn Địch khiến cô vô cùng coi thường —— cho dù cô cũng đã gồm chủ nghĩa lý tưởng như núm, nhưng cô đang sớm dần thông thạo quy định trong thực tế, cùng lúc càng ngày càng như cá gặp gỡ nước.
Cô chắc rằng chẳng tính là chờ đợi hoàn cảnh quá trình hiện thời, mà lại hiện thực cơ bản là do vậy, loại cảm hứng to gan lý tưởng sau khi trát phấn trang hoàng thuở thiếu thời đấy thư thư tan đi, thứ liên can cô là dục vọng mưu cầu danh lợi.
Đây là Thượng Hải, chưa ai là không tất cả dục vọng.
dẫu vậy bài toán Trương Hiểu Kha tự gần cạnh quả thật nằm bên cạnh dự liệu của cô.
đầy đủ sự chỉ trích can dự cho lòng thương xót đó lại nổi lên bên nước.
Chỉ trích lần này ko phải mang đến từ một cá thể, nhưng mà là đến từ đại bọn chúng, Tạ Vũ chẳng thể nào trốn tránh được.
Cô nhắm mắt lại, nghĩ đến khuôn bên Trương Hiểu Kha.
1 chị em vừa bùng nổ, vào độ tuổi đẹp nhất, điêu tàn như 1 con diều đứt dây.
Nghĩ mang đến việc thiếu nữ này tự sát, Tạ Vũ cảm nhận thành viên cũng sẽ bị đau lòng.
Chỉ là… cô sờ con tim mọi người, Hình như cũng không tất cả chấn rượu cồn nào quá bự.
Cô quan trọng không chấp nhận 1 sự thật, cô quả thật vẫn biến thành vô cảm.
Trong lần tự suy ngẫm hiếm thấy này, bụng Tạ Vũ kêu lên thông báo cô yêu cầu ăn uống cơm trắng rồi.
Hai đợt trước, sau khi biết được Trương Hiểu Kha nhảy lầu, Tạ Vũ liền từ đô thị quê căn nhà trở lại Thượng Hải, sau đó ở luôn trong ngôi nhà không ra ko kể.
nguyền rủa và đánh dẹp ầm ầm bên trên mạng ngược lại không ảnh hưởng tác động Khủng cho cô.
Trong nghề này, cảnh huống nỗ lực này cô cần thiết quen thuộc hơn được nữa. Dân mạng chính là người quen biết tự chỉ ra rằng chính nghĩa nhất dẫu vậy cũng bội bạc nhất, chỉ dăm ba ngày thôi, gồm tin ấm bắt đầu ra là bọn họ đã chóng vánh quên đi chết choc của Trương Hiểu Kha, quên đi vấn đề cô là một phóng viên “ăn bánh bao thịt người”.
Tạ Vũ lấn sân vào phòng bếp, đun một nồi nước bé dại, rồi lục chọn gói mì rốt cuộc.
Xé gói mì, trút hương liệu gia vị bên phía trong ra, lại phát hiện gói mì chung cục này thật không nể mặt, cố nhưng mà chưa bao gồm gói dầu.
Tạ Vũ bực bõ chửi tục một câu, đổ tạm mì and gói các gia vị chỉ một vào nồi, khuấy bừa hai chiếc, rồi mang cả nồi vào buồng.
Cô ăn uống hai miếng, điện thoại cầm tay reo lên.
Tạ Vũ nỗ lực điện thoại liếc quan sát rồi dìm máy, đầu bên đó truyền đến giọng của lão Trương, tổng biên tập: “Tạ Vũ, cô đang ổn chứ?”
Tạ Vũ lơ đãng: “Tôi không sao.”
“Mấy chiếc tin nhắn trên mạng cô đừng để trong lòng. Mấy tổ ấm ấy cũng chưa nghĩ trước kia cô đang tốn bao nhiêu là tâm huyết vì chưng bài xích báo này vụ án này, bình yên tính mạng cũng suýt biến thành vấn đề. Lúc này mấy đứa khốn kia vào tù rồi, Trương Hiểu Kha vừa bị tiêu diệt là đổ hết vào đầu cô, và đúng là vô lý nhưng. Bên trên đời này cũng cấm một thành viên gia đình bị tiêu diệt nữa.”
Lão Trương nói hoàn thành vô cùng căm phẫn, Tạ Vũ lại ngẩn bạn vày lời nói này.
Khi cô sẽ ngẩn mình, lão Trương chuyển đề tài: “Quỹ Tân Miêu, quỹ bé cùng quỹ Dương Quang đề xuất bản thân mỗi chúng ta giúp làm một bài bác báo về phần đa đứa trẻ bị vứt lại (2) and trường đái học chốn núi Tương Tây, vốn nguyên nhân là đái Nhạc đi có tác dụng, nhưng cậu ta tạm thời gồm chuyện không đi được, ngày mai cô đi một chuyến du ngoạn. Đúng lúc ở bên đó mấy ngày coi như nghỉ ngơi, đợi tin đồn lắng xuống rồi về.”
(2) Đứa trẻ bị vứt lại: chỉ hầu hết đứa trẻ bị bỏ lại ở nông thôn cho ông bà hoặc chúng ta hàng nuôi, Ngoài ra cha mẹ thì lên city tìm kiếm công cuộc.
Quỹ Dương Quang chính là quỹ Công Ích cực kì bom tấn trong nước, Tuần san Đông Phương luôn là phía truyền thông bắt tay hợp tác, quỹ nhỏ Tân Miêu chế tạo hơn một năm, là quỹ Hoạt động công ích dồn vào vào con trẻ cương vực nghèo nàn.
Tạ Vũ nghe lão Trương nói nắm thì bật cười: “Đi mang đến cái chỗ nông thôn đó ở mấy ngày cơ mà có tên thường gọi là nghỉ ngơi à? Tổng biên tập anh nghịch bên tôi đó hả!”
“Tôi đây cũng không phải là cân nhắc cho cô đâu. Trên mạng ngay hiện tại không chỉ mắng cô, mà cả tạp chí của chúng ta cũng đang bị mắng đấy. Nội dung có tính Hoạt động công ích này vừa vặn vẹo vớt lại chút thanh danh cho chúng ta.”
Tạ Vũ hút tụt một sợi mì, ậm ờ nói: “Được, bên tôi đi.”
Tổng biên tập mỉm cười nói: “Lãnh đạo của làng bên đó đã liên lạc kết thúc rồi, đi đến trường đái học nào chúng ta sẽ lựa chọn giúp, còn có hai tình nguyện viên suport giáo dục vị quỹ Tân Miêu tuyển lựa chọn cho đến lúc đó cũng biến thành đi mang lại trường báo cáo, cho đến khi ấy cô bao gồm ghi chép thêm một chút tình hình hỗ trợ giáo dục của họ.”
Tạ Vũ nói: “Yên trung tâm, chúng tôi đã viết thật hay, nếu như không thì sao có người quyên tiền mang đến quỹ chứ?”
Tổng chỉnh sửa và biên tập cười: “Không gồm tiền thì làm Hoạt động công ích vắt nào! Được rồi, cô mau sẵn sàng chút ít đi, chuyện của Trương Hiểu Kha đừng để trong lòng, tránh tác động đến chổ chính giữa trạng.”
“Biết rồi.”
Tạ Vũ không chuẩn bị sẵn sàng vội, nạp năng lượng mì chấm dứt, nhận được lời mời đi uống rượu của đám tổ ấm. Nghĩ mang lại cuộc đời trạch đến mức sắp tới nổi mốc mấy ngày nay, cô nạm 1 bộ đồ hiệu xinh đẹp, make up rực rỡ, đi đến cửa hàng bar ban đầu cuộc đời về đêm của cô ý.
Tuy Tạ Vũ cũng chẳng phải chào đời & lớn lên ở đô thị phồn hoa này, nhưng mà đi học cộng buôn bán đã sắp chín năm, từ trong ra ngoài, ngay cả trong xương cốt cũng đã sớm đồng hóa vào đấy.
Trong nhịp điệu nhanh vào ban ngày, cô dốc sức làm việc cũng như hầu như thành viên gia đình khác trong city, cũng hưởng thụ cuộc sống về đêm chưa ngủ tuyệt vời nhất như đông đảo trai thanh gái lịch kia.
duyên do nghề nghiệp và công việc cộng thêm tính biện pháp, bạn bè của Tạ Vũ không ít. Song trong thành phố mập tình bạn đen bạc, tư tưởng anh em các lúc chẳng qua cũng giống chúng ta qua mặt đường thôi.
thành viên bắt đầu đi người nhà cũ mang đến, giết thời gian đơn độc hiu quạnh nhưng mà thôi.
cuộc đời về đêm đầy Color của đô thị tạm thời giúp Tạ Vũ quên đi khó khăn chịu đựng mấy hiện nay. Rượu cồn và âm thanh, sự tán tỉnh cũng như thật cũng như giả của trai thanh gái lịch, vừa chất kích thích vừa vô vày.
Đêm nay hầu hết là anh em thường hay nghịch cùng nhau, có một 1 người thân con trai mới quen là ABC trẻ tuổi, trông hết sức đẹp trai, cũng tương đối dí dỏm, chỉ đơn giản là nói chuyện lại khiến gia đình bạn khác gồm kích rượu cồn muốn vuốt thẳng lưỡi anh ta.
Khi 1 nhóm thành viên gia đình uống rượu, các bạn chàng biểu diễn trò ảo thuật nhỏ tuổi chọc đến mấy cô gái vui. Anh ta cho từng gia đình rút một lá bài bác rồi anh ta đi đoán, kế bên lá trong tay Tạ Vũ, gần như lá khác anh ta đoán đúng hết.
Anh ta hình trạng vẻ tiếc nuối tự phạt 1 ly sở hữu Tạ Vũ.
vì hôm sau Tạ Vũ buộc phải đi chuyến bay sáng, đề nghị tạm biệt đám mình này trước. Lúc tạm biệt, người chàng để lá bài xích đoán sai vào tay cô, ngả ngớn nói: “Cô Tạ, lần sau bên tôi chắc chắn vẫn chưa đoán sai.”
Tạ Vũ rút tay mọi người khỏi tay anh ta, tiện tay bỏ lá bài xích vào túi áo khoác bên ngoài, nhếch môi mỉm cười có anh ta: “Hi vọng là vậy.”
buổi tối chẳng dễ đón xe, cô xong khoát đi tàu điện ngầm. Đi mang lại cửa ngõ tàu điện ngầm, cô mới nhớ tới lá bài bác trong túi, lấy ra chú ý, quả nhiên thấy 1 số điện thoại viết bên trên lá bài bác.
Cô nhếch môi mỉm cười, ném lá bài xích vào sọt rác bên cạnh.
hiện giờ đã gần mười một giờ, toa tàu điện ngầm trống không, chỉ từ lác đác mấy chúng ta về trễ, hầu hết là phần tử trí trức có tác dụng bổ sung giờ về nhà.
Mời bạn đọc list Ngôn tình hoàn
Tạ Vũ vẫn uống nhiều rượu, phải hiện nay tất cả hơi lơ lửng. Cô là một phóng viên, thích nhìn mọi người khác, cho dù là thời điểm nạm này, cô căn cứ vào lưng ghế vẫn theo các việc thường xuyên làm quan sát lướt qua mấy người thân trong toa tàu.
băn khoăn tất cả buộc phải vày chớm say hay chưa, nhưng mà trong đầu cô nhảy ra hồ hết quan tâm đến and tự xét đầy Color sặc sỡ cũng như bóng đêm city.
Cô đột nhiên cảm thấy những nhà bạn này tuy diện mạo tách biệt, nhưng đã từng mọi người mang bên mày vô cảm lại như tất cả và một khuôn bên.
Cô nhớ tới một từ —— “Người cao su”.
hầu như gia đình này số đông là gia đình bạn đi mua mộng trong city, nhưng lại hiện thực & phù hoa của thành phố lại ăn mòn cầu mơ của những hồ hết người trong gia đình ấy phần đông không có gì, khiến chúng ta dần biến thành sinh vật thành thị chưa đau khổ vô vì.
Trong đô thị này, đâu đâu cũng chính là người nhà cao su, họ có lẽ đã sớm quên đi mong nguyện ban đầu của cuộc sống, sự lạnh lùng và vô cảm chỉ chiếm giữ ánh sáng trong máu, trong sự trang hoàng giả dối của thành phố, mỗi mình đều trở thành giống hệt nhau.
mà bạn dạng thân cô bao gồm buộc phải cũng đã trở thành người cao su thiên nhiên Cách nay đã lâu rồi hay không?
Để ý đến bất chợt xuất hiện này khiến cô gồm chút khổ cực and bế tắc mơ biển.
Cô dựa vào ghế, kiệt sức nhắm mắt lại.
Về mang lại nhà sẽ hơn mười hai giờ.
Tạ Vũ lấy balo gia đình hay sử dụng, bắt đầu bố trí quần áo và đồ cần dùng mỗi ngày ngày mai đi buôn bán.
đã qua kì nghỉ tết, tủ của cô ấy rất là bừa bộn. Sau khi lấy ăn mặc quần áo đi xa ra, cô tiện tay dọn dẹp.
1 chồng sách báo nhỏ để ở tầng dưới cùng của che, cô vẫn uống rượu đề xuất nhất thời bao gồm hơi ngẩn ngơ, lục ra bắt đầu nhớ, đây là bản share sau khi đăng giấy phép năm xưa khi các bạn vừa bắt đầu vào nghề.
Lúc đó căng tràn nhiệt huyết sở hữu số đông thứ, mỗi lần có tác dụng 1 bài xích chất vấn cô hầu hết cần đến hết trung ương sức, sau khi đăng tin đang giữ đông đảo tờ báo này lại.
cơ mà cô sẽ lâu lắm rồi không làm cho qua chuyện này, vì vậy suýt nữa đã quên đống giấy cũ đậy đầy bụi ấy.
Tạ Vũ ngồi trên sàn gỗ, đọc chồng báo ngẩn gia đình bạn 1 hồi, tiện tay rút tờ báo dưới cùng.
chính là sáu 2014, bài tin báo tức đăng độc lập bước đầu của cô ý, lúc ấy cô vẫn còn học năm thứ bố ĐH, sẽ thực tập ở một tòa soạn.
Thời gian qua đi rất lâu, cô đã không còn nhớ rõ gần như chuyện.
tuy thế vẫn nhớ chính là mùa đông lạnh nhất ở miền nam, một kí túc xá công nhân của khu công nghiệp Côn Sơn xảy ra hỏa hoạn, nguyên cớ bốc cháy là vì ban đêm kí túc xá nhà xưởng chưa cấp cho điện, CN vi phạm nội quy đốt lò sưởi ấm áp trong kí túc xá, không may bén lửa, nửa đêm nửa hôm, cả tòa kí túc xá bốc cháy, tía công nhân từ chỗ khác cho mất mạng trong vụ hoả hoạn.
Điều trùng hợp là, cha CN đã mất chính là mình đến từ chốn núi Tương Tây mà ngày mai Tạ Vũ nên đi.
Cô đang quên trung tâm trạng khi ấy ngày trước, chỉ với nhớ có máng sự căm thù đối mang bọn tư bản khi người trong gia đình đến nhà máy lấy tin.
Cô đọc hầu hết tờ báo hơi ố kim cương kia, rồi nhét lại vào che.
không quên ước nguyện khởi đầu, nhưng mà cô lại tựa cũng như vẫn sớm chẳng còn nhớ rõ ước nguyện lúc đầu là phải làm sao.
Chúc độc giả truyện lúc nào trăng sáng dẫn lối anh về vui vẻ!